Sau khi vua Tự Ðức băng hà, triều thần đã đưa Ưng Chân lên ngai vàng vào ngày 19 tháng 7 năm 1883, y theo di chiếu truyền ngôi của vua Tự Ðức. Chưa kịp đặt niên hiệu, vị vua trẻ được gọi tên dựa theo tư thất của mình là Dục Ðức Ðường. Nhưng chỉ ba ngày sau, vua Dục Ðức đã bị truất phế vì tội dám lược bỏ một đoạn văn trong di chiếu truyền ngôi của tiên đế và bị tống ngục. Ngày 24 tháng 10 năm 1883, ông vua bất hạnh này chết đói trong nhà ngục. Tương truyền thi hài của ông được gói vào trong một chiếc chiếu giao cho hai tên lính và một viên quyền Suất đội gánh đi chôn. Thi hài của ông dự định đưa về an táng tại địa phận chùa Tường Quang. Gần đến nơi thì thi hài bị bung ra và rớt xuống giữa đường do đứt dây, một người lính đã chạy vào chùa Tường Quang mời nhà sư trụ trì ra giải quyết. Cuối cùng, mọi người nhất trí chọn mảnh đất thiên táng này làm nơi yên nghỉ của vua Dục Ðức. Ba ngày sau vợ con nhà vua Dục Ðức mới được thông báo để làm lễ tang. Sáu năm sau, do một hoàn cảnh bất ngờ, con trai của Dục Ðức là Bửu Lân lại được đưa lên làm vua đặt niên hiệu là Thành Thái và bắt đầu cho xây dựng lăng mộ của vua cha trên nấm mồ thiên táng. Lăng được xây dựng vào đầu năm 1890, đặt tên là An Lăng. Ðến năm 1899, nhà vua cho xây dựng điện Long Ân và các công trình khác.